Nhận định, soi kèo Adelaide United vs Wellington Phoenix, 16h35 ngày 18/4: Những người khốn khổ

Giải trí 2025-04-19 00:34:47 866
ậnđịnhsoikèoAdelaideUnitedvsWellingtonPhoenixhngàyNhữngngườikhốnkhổlichbong dahomnay   Hồng Quân - 17/04/2025 21:29  Úc
本文地址:http://web.tour-time.com/news/%C2%A0%C2%A0%20V%C3%B4%20Danh%20-%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%2002/11/2019%2011:20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%C2%A0T%C3%A2y%20Ban%20Nha
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Inter Milan vs Bayern Munich, 02h00 ngày 17/4: Dắt nhau vào hiệp phụ

 Tia Sáng Rực Cháy (W)

  • Tốc độ di chuyển cộng thêm được gia tăng.
  • Lucian sẽ được nhận thêm tốc độ di chuyển nếu đồng đội đánh vào mục tiêu đang bị ảnh hưởng bởi Tia Sáng Rực Cháy (W).
  • Giảm đi năng lượng tiêu hao.

Như vậy, Lucian SMPT sẽ mạnh lên tương đối và hẳn đây sẽ là một sự lựa chọn mang nhiều tiềm năng cho người chơi.

CHƠI THẾ NÀO?

Ngọc bổ trợ: Ngọc tím SMPT, ngọc đỏ xuyên kháng phép, ngọc vàng giáp và ngọc xanh kháng phép.

Bảng bổ trợ: 21 – 9 – 0 như một tướng SMPT đi đường đơn thông thường.

Nâng kỹ năng:W, E, W, Q rồi theo tiến trình R > W > E > Q.

Trang bị chính: Vọng Âm Của Luden,  Song Kiếm Tai Ương,  Mũ Phù Thủy Rabadon,  Trượng Hư Vô và  Đồng Hồ Cát Zhonya.

TẠI SAO LẠI LÀ LUCIAN SMPT?

Cấu máu tầm xa

Có sẵn phạm vi 1000, Tia Sáng Rực Cháy (W) của Lucian còn có tầm xa hơn cả chiêu cuối của Graves. Mặc dù có thời gian hồi chiêu khá lâu tới 14 giây, nhưng nó sẽ nhanh chóng hồi lại thôi, đặc biệt khi có bùa lợi xanh trên người. Tia Sáng Rực Cháy (W) còn được cộng thêm tới 90% SMPT mà Lucian đang sở hữu.

Trong khi đó, chiêu cuối  của Lucian cũng có phạm vi lên tới 1400 và được cộng thêm SMPT giúp vị tướng này dồn sát thương cực tốt trong giao tranh tổng mỗi khi cần tới.

Phối hợp cực tốt với Song Kiếm Tai Ương

Với Nội tại  gây ra 2 phát bắn cùng lúc, Lucian có thể trở nên cực kỳ mạnh mẽ với trang bị Song Kiếm Tai Ương. Kẻ Thanh Trừng cũng rất mạnh khi chỉ có  Thủy Kiếm và tối đa hóa thời gian gây tiếp hiệu ứng là 1.5 giây.

Trụ đường an toàn

Với khả năng cơ động đến từ kỹ năng  E và W, Lucian rất nhanh nhẹn và uyển chuyển ở trên đường. Người chơi hoàn toàn có thể dễ dàng né tránh các kỹ năng định hướng và tẩu thoát thành công các cuộc gank đến từ tướng đi rừng của đối phương.

PHẢI CÓ ĐIỂM YẾU CHỨ?

Lucian SMPT quá phụ thuộc vào trang bị Song Kiếm Tai Ương và Kẻ Thanh Trừng chỉ có thể tay đôi được với đối phương khi có trang bị này trên người. Ngoài ra, kỹ năng Q  sẽ gần như trở nên vô dụng trừ khi có thêm hiệu ứng gì đó đến từ các đòn đánh thường.

Nên nhớ rằng, Lucian sẽ ngay lập tức gặp khó khi phải đối đầu với các vị tướng tay đôi mạnh mẽ như Zed. Và với vai trò là một pháp sư đường giữa, Lucian tỏ ra thiệt thòi hơn nhiều vị tướng vì tầm đánh thường ngắn của mình.

TÓM LẠI

Lucian SMPT đường giữa là một lựa chọn khả thi và nó có thể làm tốt công việc của mình tùy thuộc vào trình độ của đối phương nữa…Lucian không hề thiếu hụt khả năng để trở thành một pháp sư đường giữa mạnh mẽ, nhưng trong một ngày kém may mắn, Lucian SMPT sẽ rất dễ bị “thọt”.

Ở thời điểm hiện tại, Corki SMPT vẫn có lợi hơn là Lucian nếu như bạn đang tìm kiếm một hướng xây dựng mới cho các xạ thủ.

Gnar_G (Theo nerfplz.com)

">

[LMHT] Lựa chọn ‘đặc dị’: Lucian SMPT đường giữa

">

7 tổ chức quyền lực mạnh nhất trong anime

Nhận định, soi kèo Dortmund vs Barcelona, 2h00 ngày 16/4: Bắt bài chủ nhà


Việt Nam

"Chạy thật nhanh!"-Trong đầu cô lúc này chỉ có vậy.Chỉ vì sợ cái thứ đang đuổi theo mình mà cô đã chạy rất lâu rồi.Cô thầm cảm phục sự bền bỉ của kẻ đuổi theo,cô bản thân đã là tuyển thủ chạy maraton của trường rồi mà "nó" vẫn có thể đuổi theo sát nút như thế này.Thật sự không thể tin nổi!

Cô lúc nãy vừa quẹo vào một con đường tối,thầm mong bóng tối sẽ giúp cô che chắn mình lại nhưng nãy giờ, tiếng chân bước ở phía sau vẫn cứ vang lên, chưa ngừng lại. Mà nãy giờ cô cũng chạy hoài, chạy hoài,tại sao vẫn chưa ra khỏi con đường này? Rõ ràng con đường quen thuộc này tuy tối nhưng khá ngắn mà! Hơn nữa, trên con đường dài và tăm tối, chỉ có cô và "nó" mà thôi! Chẳng lẽ cô không thoát khỏi đây được sao? Chẳng lẽ cô sẽ bị "nó" bắt sao? Liệu "nó" có ăn thịt người không? Từng câu hỏi hiện ra trong đầu cô, đôi mắt long lanh bắt đầu có điểm hồng. Nhưng cô không dừng lại mà vẫn cố gắng chạy tiếp, thầm mong mình có thể thoát khỏi con đường này, mong có thể nhanh chóng thoát khỏi đây. Nhưng, có vẻ như lần này ông trời không theo ý cô.

- Quá trễ rồi! Con mồi của ta!- Một giọng nói ngạo mạn cất lên xuyên suốt cùng với những trận cười khùng khục nhẹ nhàng.

Chàng thanh niên nãy giờ đuổi theo cô từ lúc nào đã ở trước mắt. Song Ngư không còn cách nào khác là phải dừng lại.

Người này nói tiếng anh rất lưu loát, có vẻ như là người nước ngoài. Song Ngư sợ hãi nhìn anh ta, trong đầu là một mớ hỗn độn không biết phải nói gì mà chỉ có thể chăm chăm nhìn thân hình trong bóng tối ấy.

Cô nhìn anh ta. Con người phía trước đã được bóng tối rủ xuống làn váy sẫm màu che đi khuôn mặt bí ẩn nhưng theo Song Ngư nghĩ anh có một khuôn mặt rất đẹp vì cô có thể thấy được dáng vẻ cao ráo mà săn chắc cùng với chân và tay thon, dài và trông rất khoẻ mạnh, săn chắc nhưng cảm giác bị áp bức và sợ hãi lại không biết từ đầu chui ra, như một con sâu đen ngòm ngoe nguẩy những cái chân nhỏ xíu bao quanh tim cô, nhấm nháp từng chút một.

Hoảng sợ! Trong đầu cô bây giờ thật sự rất rối rắm,không thể suy nghĩ được gì. Tại sao người này lại nhanh đến như vậy? Thầm nghĩ cách thoát thân, nhưng sự hoảng sợ đã khiến cô rơi vào trạng thái vô vọng. Hắn có thể vượt lên nhanh như vậy thì khả năng cô thoát được sẽ bằng 0. Cô phải làm sao đây?

Song Ngư cảm thấy hoang mang và bối rối, đôi chân cô run rẩy lên từng đợt và không tài nào di chuyển được, cô có cảm giác cô sẽ té xuống bất kì lúc nào với những cơn chân động nhỏ do hai chân cô tạo ra. Đôi mắt đen xinh đẹp chực khóc.

- Sao thế? Tại sao không nói gì?- Anh ta cười như không nhưng giọng nói chứa đầy sự thích thú, chăm chăm nhìn cô gái đang ở trước mặt mình.

Tò mò, anh bước ra đứng ngay phía dưới của chiếc đèn đường, để ánh sáng lập lờ màu vàng nhạt hắt thẳng xuống khuôn mặt của anh. Khuôn mặt cao ngạo mà hoàn mĩ với chiếc cằm luôn được hất lên. Đường nét khuôn mặt không quá mềm mại như con gái mà cũng không quá thô, cứng. Anh như một tác phẩm hoàn mĩ bước ra từ những bức tranh của Michelangelo. Mái tóc vàng nâu hơi dài của người phương Tây đã bị gió làm cho rối lên nhưng vẫn vừa đủ để che đi sự sắc sảo cũng như sự gian manh của mình khiến cho Song Ngư mặc dù đang hoảng loạn vẫn có thể dành cho anh một suy nghĩ :"Anh ta thật hoàn mĩ!"

Khẽ bước tới gần, Cancer nhìn Song Ngư đang chết đứng mà đôi mắt mở ra với sự lém lỉnh, chứ không giống cái giọng lạnh lùng vài phút trước:

- He he!- Khẽ cười vài tiếng, anh chàng vui vẻ cầm lên lọn tóc đen bóng mượt của Song Ngư- Xem ra, ta đã tìm ra đồ chơi mới rồi!

Chưa kịp để Song Ngư định thần lại...

"Bốp"

Cancer đánh mạnh vào gáy cô khiến đôi mắt đẹp hoảng loạn bắt đầu chùng xuống. Cả thân người nhỏ nhắn của Song Ngư bắt đầu đổ dồn về phía trước và nằm gọn trong vòng tay của Cancer. Và lần nữa,anh nở nụ cười.

Cancer dùng hai tay bế cô lên một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Anh gồng người lại, đôi mắt nhắm chặt, bờ vai run lên. Xung quanh anh, từng trận gió nổi lên dữ dội, khiến cho cây cối ở gần đó đều bị rét run, những tán lá từ xanh ươm đến vàng khô đều bị đánh bại, rời khỏi những cành cây to lớn bay lượn trên bầu trời.

Những cơn gió dần dần trở nên mạnh hơn, mà trung tâm của những trận gió lốc này chính là Cancer. Tuy nhiên, anh vẫn mặc kệ những cơn lốc, tập trung nhắm chặt hai mắt mình lại.

Dần dần, những cơn gió lốc bắt đầu quay cuồng quanh anh, tập trung tại hai lưng. Những cơn gió như bị đồng cứng lại, rồi lại kết tụ lại thành những sợi lông vũ đen tuyền như mái tóc suông dài như gỗ mun của cô gái trước ngực mình. Những sợi lông vũ được tạo ra từ những cơn gió dần dần trở thành một đôi cánh lớn bao phủ cả tấm lưng anh.

Đến khi những sợi lông vũ cuối cùng được gắn vào đôi cánh, cơn gió lốc mời dừng lại và đôi mắt nhắm chặt của Cancer mới mở ra. Anh nhìn đôi cánh mà mỉm cười, thầm nghĩ sau này phải tập luyện phép triệu hồi này tốt hơn một chút.

Phe phẩy đôi cánh vài lần, anh bắt đầu đập cánh thật mạnh. Những trận gió lớn do đôi cánh anh gây ra cũng gây thiệt hại tương tự như trận gió lốc vừa rồi, các tán cây phát ra âm thanh xào xạc nhiều hơn, mạnh hơn trước làm ta có cảm giác như chúng đang kêu gào anh dừng lại để bảo vệ những chiếc lá vừa sinh nhỏ xíu mà xanh ươm nhưng Cancer không hề quan tâm, anh đập cánh càng ngày càng mạnh như để thử nghiệm đôi cánh của mình rồi mới bắt đầu vỗ cánh bay lên.

Đến khi con đường tối om được thay thế bằng những ngôi nhà nhỏ như đồ chơi trong mắt anh, Cancer mới bắt đầu cười, với nụ cười thoả mãn và vui vẻ nhất có thể:

- He he, trò vui vừa bắt đầu thôi! Nô lệ của ta!

Đêm đó, trong không gian yên tĩnh của đêm bao la,tiếng cười của Cancer như vẫn còn vang vọng trong màn đêm rộng lớn... Như một cơn ác mộng nhanh đến sớm đi, nhưng lại cuốn đi trái tim của người khác...
">

Truyện [12 Chòm Sao] The Vampire's Legend

友情链接